Trải nghiệm
Thông minh, thật ra là nhẫn nại hơn người!

Thơ - Chuyện vui

                                ***

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ…

               -st-

                              ***

Có một lần Thầy dạy toán làm thơ
Bài thơ ấy bây giờ đang dang dở
Nhưng câu thơ ý tình bỡ ngỡ
Còn khô khan như môn toán của Thầy

 

Trong bài thơ Thầy cộng gió với mây
Bằng công thức tính Cô tang của góc
Lá thu rơi bay vào trong lớp học
Thầy bảo rằng
"lá có lực hướng tâm"

 

Rồi một lần mưa nhè nhẹ bâng khuâng
Thầy ngẫu hứng đọc câu thơ thầy viết

"Gọi mưa rơi dọc ngang bất chợt
Radian của cầu vòng là một số pi"...

                 -st-

                                 ***

Viết cho em một vài câu nói dối

Em mĩm cười mà mực tím thân quen

Xanh màu mắt bay bay tà áo trắng

==== Sao đong đầy xen lẫn lối anh qua

Anh mĩm cười và rồi nói dối

Chắc bắt đầu yêu ai nói thật bao giờ,…!

                            -thl-98-

Tôi quen người một chiều trên phố vắng

Em hồn nhiên trong giấc chiêm bao

Thoáng ngẩn ngơ để hồn tôi ở lại

Em về đâu,

        về đâu,

                  về đâu… dáng 1 người

Con mưa chiều dưới sân vắng

Hoa tím buồn lặng lẽ vô tư

Theo cơn gió về miền vô tận

Để lại mình em, mình anh giữa sân trường,…

***Ánh mắt nào mãi che dấu

Thoáng tình đầu anh trót trao em

Để vấn vương để mà sao xuyến

Mùa thi qua, mùa thi qua,… một chút sân trường,…

                          -thl-

Tuổi trăng tròn em như bình minh sớm

Hoa mặt trời còn đẫm chút sương mai

Ong bướm lượn trên đôi hài bảy dặm

    Thuyền em về trăng chếch bên sông

    Rồi thu sau bên đồi sim tím

    Ai một mình dõi bước em sang

    Nón nghiêng nghiêng cho bờ vai vội vã

    Gửi chút tình cho nắng mùa sau,…

                           -thl-

                     ***

Mùa thu trên bục giảng,

     Mùa thu trong mắt em,

          Mùa thu trên mái tóc,

                Để một mai vương dài…

 

Một sáng nào trên đường đến lớp,…

Mang mùa thu,

         mang tình em,

                    mang cả ước mơ vào đời,…

 

Bài học chiều nao cho em kiến thức

Bài học chiều nao cho em niềm tin

Cho em bao khát vọng và giấc mơ cuộc đời,...

 

Trường ngày xưa của tôi, cùng Thầy cô của tôi

Không quản ngại ngần, ngày tháng năm mưa, sáng trưa chiều tối,

…vẫn miệt mài mang đến bài học hay,…

 

Rồi một ngày em bước qua cánh cửa thân quen,

Rời con đò ngày xưa em vẫn nhớ,

Nhớ ông đò lặn lội bến sông xưa,…

 

Biết ơn người con xin hứa,…

Hứa làm người trọn đạo với thu xưa.

                       -thl-

... Ta ước gì trường thành xây bằng “trúc”…

Để tình ta không “gián đoạn” đôi bờ

…anh vẫn chỉ là cậu bé vu vơ…

Cố tìm em một nước cờ giải đáp

 

Nhưng em “biến thiên” trên “miền số” khác…

Anh phải tính “đạo hàm” đến “cấp rất cao”

Nào “cộng trừ” nào “nhân chia” “hàm số mũ”…

Nào “logarit” …biết không em???

 

Rồi mơ ước tìm ra điều ẩn dấu

“y’ = 0”  “vô nghiệm” đến nao lòng…

“2-1” không thể bằng không

Để nỗi đau không là “giả sử” …

 

Ta có chung “giao điểm” ở …”vô cùng”…

-thl-

... Cứ mỗi ngày anh đi tìm “cực trị”

Đẹp tuyệt vời nhưng là …”kỳ dị”

 

Em đi rồi nỗi nhớ đến mênh mông

Ta từng nghe “2+1=0” ?

Để rồi nhớ rồi thương thành đau khổ

Em bên kia …”một chiều” …”nguyên tố”…

 

Với “toán học” thì chỉ là “một số”…

Với tình em là “tiệm cận” xa xôi…

-thl-